Giáo lý duyên khởi là cốt lõi của Phật giáo, giải thích bản chất tồn tại và mối liên hệ giữa vạn vật, được trình bày trong nhiều kinh điển. Thích Minh Cảnh, một vị cao tăng Việt Nam, đã đóng góp vào việc truyền bá giáo lý này qua các bài giảng và tác phẩm, dù không có một tác phẩm cụ thể nào mang tên “Duyên Khởi Quan của Phật Giáo” được ghi nhận trực tiếp từ ngài. Tuy nhiên, dựa trên truyền thống giảng dạy của các bậc thầy Việt Nam, có thể hiểu rằng các bài giảng hoặc chú giải của Thích Minh Cảnh về duyên khởi thường được lồng ghép trong các tác phẩm Phật học hoặc bài giảng tại chùa, như một phần của việc truyền tải giáo pháp.
Duyên khởi khẳng định rằng mọi hiện tượng đều hình thành từ nhân duyên, không có gì tự sinh hay tồn tại độc lập. Đức Phật dạy: “Cái này có, cái kia có; cái này sinh, cái kia sinh; cái này không, cái kia không; cái này diệt, cái kia diệt.” Thập nhị nhân duyên—gồm vô minh, hành, thức, danh sắc, lục nhập, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sinh, lão tử—mô tả chuỗi nhân quả dẫn đến khổ đau trong luân hồi. Vô minh là cội nguồn, khiến con người tạo nghiệp, kéo theo tái sinh và khổ đau. Hiểu duyên khởi giúp hành giả phá vỡ vô minh, đạt giác ngộ.